Nếu ví "yêu" với thuế thì sẽ có những trườg hợp được "miễn thuế". Nhưng khổ nỗi dù mong được miễn thì cũng không ai muốn thiên hạ thấy tên mình trong "danh sách miễn giảm".
Vợ: kẻ trốn ngủ, người mong chồng giảm khỏe
Chị Minh không chê trách gì người yêu của con gái mỗi cái "lỗi" hai đứa bằng tuổi. Con chị dỗi hờn: "Con chọn chồng đúng tuýp như ba mẹ mà, các cụ bảo "bằng tuổi nằm duỗi mà ăn", người ta còn lấy người kém tuổi cơ mà...". Nó càng nói thì chị càng khó cắt nghĩa lời khuyên của mình.
Chị đã sống 20 năm hạnh phúc dẫu chồng công tác xa, đi biền biệt nhưng mỗi khi anh trở về thì lại thấy yêu thương nhau khôn tả. Nhưng từ lúc anh chuyển hẳn về gần vợ con thì hai chữ "hạnh phúc" ấy lại mong manh hơn. Nghịch lí? Nhưng sự thật là hạnh phúc đôi khi "dứt áo ra đi" bởi những điều thực tế đến trần trụi.
Bao năm chị vò võ ngóng chồng, khi anh về thì tuổi già đang sầm sập bủa vây lấy chị. Bao khát khao thiếu thốn, anh dồn về lúc gần vợ. Nhưng những đam mê của người đàn bà đúng nghĩa trong chị đã gần như ra đi theo thời gian. Vừa tủi thân, vừa xót xa, nhiều lúc chị "ngậm đau" chiều chồng. Soi gương thấy mình già hơn chồng, thấy nhiều người khen anh phong độ, chị càng tủi. Mỗi tối, chị hay ngồi xem ti vi muộn, thấy anh "gần gũi", chị lại nhắc anh ngủ sớm vì ngày mai anh còn phải đi làm. Có lần chị lại lấy lí do "phải ru thằng cháu nội ngủ", nó ngủ rồi mà chị vẫn lấy cớ "trẻ con dễ tỉnh giấc lúc mình không ở bên cạnh".
Anh cứ đợi... đợi, có hôm hết đêm và ngủ lúc nào không hay. Chị "sợ" giờ đi ngủ như người dân nghèo xưa nghe tiếng thu không mà sợ trộm cắp, gian tà. Nhiều lần anh ra vào "đá thúng đụng nia". Con cái thắc mắc: "Dạo này tự dưng ba khó tính hơn...". Chị ngậm ngùi. Tiếp diễn cuộc chối từ đâu được lâu, chị sợ một ngày "điện nước" cúp hẳn thì chồng sẽ "ra ngoài"... Lo cho con gái nên chị mới lường trước: "Lấy chồng lớn tuổi thì hay hơn con ạ. Lúc trẻ không sao nhưng khi cùng có tuổi, người phụ nữ già nhanh lắm, nhiều chuyện lắm. Như tao và ba mày..." chị bỏ lửng câu nói, con gái vẫn nhất quyết: "Ai tính được xa xôi thế, con mặc kệ".
Nghe chuyện chị Minh, tôi lại nhớ chuyện có chị đi xin bác sĩ tư vấn về cách để giảm "khả năng đàn ông" của chồng mình. Tôi ngạc nhiên vô cùng khi đọc thư một độc giả nữ hỏi bác sĩ: "Có cách ăn uống nào cho chồng "yếu" đi?".
Giữa biển người đang chìm ngập trong các thông tin cường dương, tăng sinh lực đàn ông thì chị lại lạc dòng đi tìm cách cho chồng "giảm khỏe". Mấy chị em trẻ trong phòng tôi bàn tán, mắng tờ báo đưa tin lá cải. Nào ngờ, chị bạn bên cạnh tôi im lìm, đỏ mặt. Chị chẳng hề ngạc nhiên vì chính chị cũng đang xoay sở làm sao để hạ "nhiệt độ" của chồng xuống cho khỏi "bỏng" mình. Chị ngần ngại cắt giảm các món ăn như đỗ giá, trai ốc, hàu, ngao mà anh và các con vẫn thích.
Chị cứ nghĩ tại chị "chăm" ông xã quá nên anh "vẫn chạy quá tốt" sau 25 năm làm vợ chồng. Sợ không đáp ứng thì chồng đi "ăn tạm" lúc đói, chị tìm cách tránh cho mình, tránh cả nguy cơ chồng "ăn chả"... Đôi khi chị "trốn" chồng bằng cách kêu mệt quá, hẹn "gặp" anh lúc khác, có lần chị lại nói chối đang "đen đỏ". Anh thắc mắc: "Em bảo đã mãn từ nửa năm trước mà..." thì chị ngại ngần "chưa mãn hẳn nên đôi khi nó vẫn có trở lại, phải chuẩn bị không dính thai thì ngượng"... Không biết anh "quá tốt" hay của chị "xuống cấp" quá nhanh!?
Chồng: Người bỏ nhà, kẻ vẽ việc
Cứ nghĩ chỉ có chị em mới hay phải "trốn thuế", nhưng hóa ra cũng có không ít ông chồng phải chấp nhận "xuất ngũ" sớm. Qua câu chuyện sau đây, tôi ghi lại từ một thẩm mĩ viện mới biết, anh em cũng khổ không kém. Chị Mai Loan lặn lội từ Hải Phòng lên Hà Nội, đến thẩm mĩ viện sửa... ngực để níu giữ chồng.
Người đàn bà gần 50 so với nhiều người khác thì vẫn còn đẹp lắm. Nhưng chị vẫn một mực đòi thẩm mĩ bộ ngực là vì nghĩ rằng chồng chị đã mê muội trước vòng một đãy đà của mấy cô gái trẻ cùng cơ quan. Anh cứ lấy cớ đi tối ngày, nhiều khi báo công tác qua đêm, nhiều khi nói đánh bài nhà bạn. Thỉnh thoảng mới về, nhưng khi chị đòi "yêu" thì anh hoặc miễn cưỡng, hoặc lảng tránh.
Đoán chồng có bồ bên ngoài, nhưng làm ầm lên thì Loan không dám. Khát khao của chị càng lớn thì anh càng ngày càng "lạnh lùng". Chị quyết "gỡ gạc" cuộc hôn nhân bằng cách phẫu thuật. Chuyên gia thẩm mĩ Lan Anh là chỗ quen thân với chị, khuyên chị thế nào cũng không nghe, phải cho chị dùng thuốc và massage để ngực chị "nở" lên chứ không dùng dao kéo. Để giải quyết vấn đề tâm lý cho chị Loan, họ còn gọi thêm một ông khách là bạn bè quen biết thẩm định sắc đẹp giúp chị.
Ông này "tán" ngay khi vừa gặp chị. Câu chuyện tới tai chồng chị. Anh ta mới sồn sồn tìm cách về "ngủ" ở nhà. Anh ôm đầu tự thú với vợ. Anh có bồ gì đâu, tự nhiên thấy vợ có "nhu cầu" cao quá mà lại ngại nói ra cái yếu kém của mình nên mới tìm cách trốn các buổi đêm. Chuyện trò vui vẻ với các cô gái trẻ kia cũng chỉ là vì... sĩ diện đàn ông thôi.
Nghe chồng ngần ngại nói, chị vẫn chưa tin lắm. Anh buộc phải đau khổ kể ra "bí mật" của một anh bạn cùng cơ quan. Anh này tên Hùng, làm trưởng phòng, ngấp nghé lục tuần. Thấy anh bỗng dưng hay u buồn, ỉu xìu, hay về muộn, anh em gặng hỏi đọng viên rủ đi nhậu vì nghĩ vợ chồng cãi nhau. Nào ngờ anh đau khổ: Được vợ yêu chiều quá mới chết, vợ mình đang hồi xuân, khát khao cứ như "nắng quái chiều hôm" vậy, mình hiểu và cố gắng mà không thắng được tuổi tác nữa. Thôi thì "tẩu vi thượng sách"...
Không muốn khẳng định tình trạng "cuồng phong cánh mỏi", nên mỗi tối anh thường làm việc rất muộn. Đồ án làm rồi, anh lại mang ra chưng, vẽ vẽ, xem xem để kiếm cớ "nhiều việc quá, anh phải làm cho xong, em ngủ trước đi". Nhiều lần như vậy, vợ dỗi hờn thi gan: "Anh làm đi, em đọc sách!". Đến nước đó thì anh phải tìm kế khác. Nhiều tối, anh về muộn, ăn cơm xong lăn lên giường kêu "mệt quá" và "đánh" một giấc dài đến sáng. Nhắm mắt đó mà đau còn dễ ngủ nữa. Có khi anh còn lấy chuyện vô cớ cáu giận để vợ dỗi mà quên đi "chuyện ấy"...
Để ích vợ lợi chồng
Khi còn trẻ, sức khỏe còn giàu có, "đóng thuế", là niềm vui. Khi có tuổi, lúc sức khỏe đã "cơ hàn" một số người cũng muốn xin "miễn thuế" nhưng lại sợ mất sĩ diện. Song kế "tẩu vi" của Tôn Tấn không phải là "thượng sách". Đến tuổi tứ, lục tuần, vợ chồng đã quen "đường đi nước bước" của nhau, thì cớ gì phải e thẹn, tự tin, che giấu điểm yếu của mình. Các cặp vợ chồng lớn tuổi nên cởi mở tò chuyện để hiểu nhau, cảm thông chia sẻ và nếu cần có thể tìm đến hỗ trợ của bác sĩ, thay vì "lén lút, chui lủi trốn thuế".
Theo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét